GÃ DA ĐEN
GÓC PHỐ
Trầm lụn không gian đen
Loáng thoáng
đèn mờ đục
Gã da đen gà gật
Liên tưởng cổ
tích xa
Đón đợi bóng
người qua
Ngửa tay xin điếu thuốc
Đồng quarter cũng tốt
Để còn thấy
ngày mai....
Hư ảo vòng sinh phần
Nhìn hàng phong
trụi lá
Từng mảng đời lụi gió
Như hóa hiện mong manh
Mái trọ kẻ không
nhà
Mất còn bên
góc phố
Nếu gã còn
nguyên hơi
Khúc saxo... cuồng nộ
Vang động bốn phương trời
Nếu gã làm được
thơ
Ngôn từ thơ u-uất
Ý từ thơ rất thật
Rút từ nỗi đau người!
Một đêm xuân
lêu bêu
Tối loanh quanh ngang phố
Gã da đen dáng
quen
Co quắp trong túi ngủ
Vườn kỳ vĩ thiên đường
Vẫn nhú mầm địa ngục
Giấc chập chờn sắc không
Gã tìm ra hạnh
phúc
Gã da đen kiệt sức
Đã vĩnh biệt
mùa xuân
Xã hội người bất lực
Và tôi, kẻ yếu
hèn.
DIÊN NGHỊ
San Jose 2002