
Đinh Hùng

Chưa gặp em, tôi vẫn nghĩ rằng:
Có nàng thiếu nữ đẹp như trăng,
Mắt xanh lả bóng dừa hoang dại,
Thăm thẳm nhìn tôi không nói năng.

Bài thơ hạnh ngộ đã trao tay,
Ôi mộng nào hơn giấc mộng này?
Mùi phấn em thơm mùi hạ cũ,
Nửa như hoài vọng, nửa như say.

Em đến như mây, chẳng đợi kỳ,
Hương ngàn gió núi động hàng mi .
Tâm tư khép mở đôi tà áo,
Hò hẹn lâu rồi - Em nói đi .

Em muốn đôi ta mộng chốn nào?
Ước nguyền đã có gác trăng sao
Truyện tâm tình: dưới hoa thiên lý,
Còn lối bâng khuâng: Ngõ trúc
đào

Em chẳng tìm đâu cũng sẵn thơ,
Nắng trong hoa với gió bên hồ
Dành riêng em đấy . Khi tình tự,
Ta sẽ đi về những cảnh xưa

Rồi buổi ưu sầu, em với tôi
Nhìn nhau cũng đủ lãng quên đời
Vai kề một mái thơ phong nguyệt
Hạnh phúc xa xa mỉm miệng cười



Chim hồng về khu rừng cũ.
Xuân ấy hai lòng mới yêu.
Cùng hoa, bướm trắng sang nhiều,
Nắng thơm những chiều tình tự.
Xin em ngồi
trên nhung cỏ.
Nghe suối ca vui nhịp nhàng.
Anh ru cho hồn em ngủ.
Bằng điệu ca sang dịu dàng.
Chim xanh về
khu rừng cũ.
Hè tới, hai lòng còn yêu.
Cỏ thơm mọc đã cao nhiều.
Cành mộng bao nhiêu hoa đỏ!
Nếu bước
chân ngà có mỏi.
Xin em dựa xát lòng anh.
Ta đi vào tận rừng xanh.
Vớt cánh rong vàng bên suối.
Lá đỏ
rơi trong rừng cũ,
Thu về, hai lòng còn yêu .
Đường tình trải một làn rêu,
Ngơ ngẩn hồn chiều tư lự.
Em có
lên sườn núi biếc,
Nhặt cánh hoa mơ cài đầu.
Này đôi nai vàng xa nhau,
Có tiếng gọi sầu thảm thiết.
Chim buồn xa
khu rừng cũ,
Đồi núi trập trùng cỏ rêu.
Hai lòng nay đã thôi yêu,
Có tiếng suối chiều nức nở.
Em
không nghe mùa thu hết?
Em không xem nắng thu tàn?
Trời ơi ! Giọt lệ này tan,
Là lúc linh hồn anh chết!

